TIN, CẬY, MẾN
Cách đây vài tuần, chiếc đồng hồ đeo tay cũ tôi đã dùng suốt 30 năm tự nhiên ngừng chạy. Tôi cần một cái đồng hồ mới, và bất ngờ đọc thấy quảng cáo trên báo chiếc đồng hồ rẻ bán ở ngoài chợ. Tôi đã đi tới đó để mua chiếc đồng hồ này. Nó nhìn khá sang. Hai mươi mốt đô. Bảo đảm 10 năm. Tôi nghĩ đó là giá rất rẻ. Tôi đã đi vào tiệm, mua chiếc đồng hồ và đi ra. Nhưng cái đã làm tôi chú ý khi đi trong chợ là hàng ngàn người đi tìm mua sắm ở đó, và tôi đã nghĩ rằng có hàng triệu mặt hàng trong các cửa tiệm khác nhau, chẳng có cái nào tôi muốn và cũng chẳng có cái nào tôi cần.
Tôi nghĩ như thế. Chúng ta có nhiều cái chẳng hữu ích gì và chắc chắn là chẳng cần đến chúng. Hãy đi về nhà và quan sát, bạn sẽ nhận thấy những thứ mà bạn không biết là mình có, những bộ quần áo đã nằm treo trong tủ nhiều năm. Có thể bạn đã chẳng biết là chúng ở đó và đã chẳng bao giờ dùng đến. Có những cái nằm giấu ẩn lâu ngày trong hốc tủ hay trong ngăn kéo. Tôi biết vài người giống như cô em của tôi. Cô ta thường làm như vậy. Cô đi mua sắm thứ gì đó, bỏ nó trên kệ và ba năm sau mở ra hộp ra không biết trong đó là cái gì. Nhiều người đi mua sắm những cái họ thực sự chẳng cần. Có rất nhiều thứ vô dụng trong thế gian này. Có vài thứ chúng ta cần, nhưng không có nhiều lắm.
Tin
Có ba cái chúng ta chắc chắn phải có. Chúng ta không thể sống mà không có chúng. Thứ nhất là Niềm Tin. Bạn không thể tiếp tục sống mà không có niềm tin. Ngay cả ở nếp sống trần tục chứ không nói theo tôn giáo, bạn cần phải có niềm tin. Bạn thức dậy ban sáng, đi làm, bạn tin là chiếc xe ô-tô-buýt sẽ chờ ở trạm, xe của bạn sẽ nổ máy, việc làm của bạn vẫn còn đó, bạn sẽ có những khách hàng để phục vụ, hay bất cứ điều gì khác. Bạn có niềm tin ở nhiều thứ và những cái khác nhau. Khi thức dậy vào sáng Chúa Nhật, bạn tin là sẽ có linh mục làm lễ ở nhà thờ đây. Bạn tin như thế. Có nhiều thứ trong đời sống bạn chỉ tin là như thế. Bạn tin vào việc giáo dục. Chẳng có người nào ở thế gian này có thể biết hết mọi kiến thức hiện diện trên toàn thế giới, do đó chúng ta tùy thuộc vào người khác để học hỏi và thông đạt đến cho chúng ta. Chúng ta có niềm tin nơi những người đó.
Và dĩ nhiên là có một loại niềm tin quan trọng, niềm tin đến với chúng ta qua ơn thánh của Thiên Chúa. Đức tin đó tuyệt đối tối quan trọng. Không có đức tin đó chúng ta không có hy vọng cho phần rỗi. Không có đức tin đó chúng ta không nhận biết Thiên Chúa; chúng ta không hiểu biết về Ngài và được cứu rỗi. Không có đức tin chúng ta không thể thăng tiến trong ơn thánh của Chúa; chúng ta không thể đưa mình đi theo mục đích của đời sống chúng ta, đó là ơn cứu rỗi. Chúng ta không thể hoàn thành được điều đó mà không có đức tin.
Do đó, đức tin trở nên phần nồng cốt của cuộc sống. Nếu bạn không có niềm tin vào Thiên Chúa, bạn không tin vào Chúa Giêsu Kitô. Nếu bạn không tin nhận những giáo huấn của Hội Thánh Ngài, là Thân Thể của Chúa Kitô, thì bạn thật xui xẻo về phần rỗi của bạn, bởi vì bạn đang chới với tìm bám víu vào cái gì đó, và đức tin của bạn mới là cái neo cho ơn cứu độ.
Cậy
Điều thứ hai chúng ta không thể thiếu, đó là lòng trông cậy. Chúng ta phải có lòng trông cậy. Nếu không thì đời sống trở nên vô dụng, đầy những phân tâm, lo sợ và buồn chán. Trong cuộc sống hàng ngày có những điều bạn mong đợi được hoàn tất. Bạn mong đợi khỏi cảm cúm. Bạn trông là sẽ có người chăm lo cho bạn. Bạn hy vọng là việc làm của bạn sẽ còn vào sáng ngày hôm sau. Không có niềm trông mong hy vọng này thì cuộc đời sẽ là một thất vọng lớn.
Nhưng quan trọng hơn là lòng trông cậy nơi Chúa. Chúng ta có sự trông mong vững vàng bởi vì chúng ta có đức tin. Chúng ta tin tưởng nơi Thiên Chúa và chúng ta tin là Thiên Chúa sẽ ban cho chúng ta tất cả những điều cần thiết cho ơn cứu rỗi của chúng ta. Do đó, chúng ta hy vọng. Chúng ta hy vọng có đời sống viên mãn bởi vì Thiên Chúa đã nói Ngài sẽ cho chúng ta niềm hy vọng của đời sống, do đó chúng ta có niềm hy vọng này trong chúng ta. Nếu chúng ta không có niềm hy vọng đó, cuộc đời sẽ vô nghĩa. Thiếu vắng hy vọng là lý do làm cho đời sống trong thế giới ngày nay trở nên phế thải, bị coi như vô nghĩa vô dụng. Chúng ta sống trong một nền văn hóa sự chết. Nếu nó không còn làm việc được nữa thì giết quách đi. Nếu nó trở nên già cỗi rồi thì giết bỏ. Nếu đứa trẻ trở thành chướng vật cản trở thì giết chết đi. Thế gian có cái não trạng như thế và có lẽ nó là một trong những lý do là người ta không có lòng trông cậy. Họ không hiểu rằng sự sống là qúi giá đối với Thiên Chúa và Ngài sẽ mang sự sống này vào cõi đời đời. Do đó, hy vọng trông cậy là cái phải có trong đời sống của chúng ta.
Yêu
Dĩ nhiên, điều thứ ba là tình yêu. Trong đời sống tự nhiên, chúng ta không thể sống ở thế giới này mà không có tình yêu. Tình yêu của cha mẹ, tình yêu của con cái, của chồng, của vợ, tình yêu của hàng xóm, láng giềng, của những người bạn quen biết. Nhưng hơn hết, bạn phải có lòng trông cậy thiêng liêng, tình yêu thiêng liêng mà Thiên Chúa xếp đặt trong linh hồn chúng ta qua đức ái. Và tình yêu đó có nghĩa là chúng ta có thể nhận biết Thiên Chúa; chúng ta có thể yêu mến Thiên Chúa. Và bởi vì chúng ta yêu mến Thiên Chúa nên chúng ta yêu thương người khác.
Chúa Thánh Thần đã đến với chúng ta, đến trong chúng ta, đổ tràn đầy chúng ta với ơn thánh của Ngài và Ngài đổ đầy đức tin, đức cậy và đức ái, ba nhân đức trụ tối cần thiết cho đời sống. Chúa Thánh Thần đến với chúng ta và ban cho chúng ta những nhân đức này. Nhờ bí tích Rửa Tội và Thêm Sức chúng ta được đầy Thánh Thần và bởi vì Thánh Thần ngự trong chúng ta, chúng ta có đức tin, đức cậy và đức ái. Không có ba ơn thánh sủng này, không có ba nhân đức này, đời sống là một sự thừa thãi, lo sợ và chúng ta sẽ không có hy vọng. Nhưng chúng ta biết, vì đức tin, chúng ta hy vọng trông cậy nơi Thiên Chúa và chúng ta yêu mến Thiên Chúa và được bảo đảm đời sống vĩnh cửu.
Xin Chúa chúc lành cho các bạn.
Msgr. Edward Peter Browne
L. M. Gioan Trần Khả chuyển dịch
|