Các thánh là ai? Có thể định nghĩa đơn giản: họ là những người đã phụng thờ Chúa với niềm hoan hỷ” (Tv.100,2a). Họ là “những người kính sợ Chúa, và trông cậy ở tình thương của Ngài” (Tv 147, 11b).
Còn các linh hồn là ai? Thưa, là những người chúng ta đang cầu nguyện để hy vọng họ sớm là thánh.
Bất cứ công việc nào chúng ta làm cho Chúa đẹp lòng đều là một hành vi phụng thờ. Chẳng hạn ca hát, lần hạt, đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, nghe giảng, dâng lễ, rước lễ, tham gia các nghi thức phụng vụ, ký một cam kết… Vượt trên các thể hiện đó, thờ phượng còn là một lối sống.
Trong Cựu ước (Isaia 29), Thiên Chúa phàn nàn về việc thờ phượng của dân Người, họ dâng lên Chúa những kinh cũ rích, những lời ngợi khen không thật lòng, những lời lẽ trống rỗng và những nghi thức không ý nghĩa. “Dân này chỉ đến gần Ta bằng miệng, tôn vinh Ta bằng môi, còn lòng chúng thì xa Ta lắm; (chúng chỉ kính sợ Ta theo lệnh của người phàm, nhưng đó chỉ là sáo ngữ)” (Is 29, 13). Thiên Chúa không động lòng bởi những lối thờ phượng máy móc, nhưng sẽ động lòng bởi tình mến nồng nàn và đầy cam kết.
Thờ phượng là cả cuộc sống của chúng ta. Thờ phượng không chỉ là những gì diễn ra ở nhà thờ nhưng liên lỉ “ngợi khen Người từ bình minh cho tới lúc hoàng hôn”. Mọi lúc mọi nơi “Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa, câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi” (Tv 34, 2).
Mỗi một công việc đều có thể biến thành một hành vi thờ phượng, “vậy, dù ăn, dù uống, hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa” (1Cr 10, 31).
Thưa anh chị em, bằng cách nào có thể làm mọi việc cho vinh quang Chúa? Đây là bí quyết: hãy làm mọi việc như đang làm cho Đức Giêsu.
Kinh nghiệm cho thấy, khi yêu nhau, người ta không ngừng nghĩ đến nhau, dành trọn tình yêu cho nhau, và ta gọi đó là “phải lòng”. Thờ phượng đích thực cũng vậy –, đó là phải lòng và yêu mến Đức Giêsu với niềm hoan hỷ.
Tháng Mười Một - Tháng cầu cho các linh hồn:
Từ thế kỷ XVI, Công giáo đã dành trọn Tháng Mười Một để nhắc nhớ chúng ta nhớ đến các linh hồn nơi luyện tội, nhất là những linh hồn bị lãng quên. Anh ngữ gọi là Holy Souls (các linh hồn thánh), Việt ngữ không “quen” kiểu nói này. Đó là những người đã qua đời trong tình trạng ân sủng nhưng chưa được tha các hình phạt vì các khinh tội (tội nhẹ) chưa được tha và các tội khác đã được tha nhưng chưa đền tội đủ. Họ chắc chắn sẽ được vào Thiên đàng, nhưng trước hết họ phải đền tội trong luyện ngục. Các linh hồn không thể tự giúp mình vì với họ, “đêm đến, không ai có thể làm việc được” (Ga 9,4). Đó là đặc ân lớn của chúng ta về tình huynh đệ mà chúng ta có thể rút ngắn thời gian chia cách họ với Thiên Chúa nhờ lời cầu nguyện và việc lành phúc đức của chúng ta, nhất là tham dự thánh lễ và rước lễ.
Lạy Chúa, xin chiếu soi ánh sáng ngàn thu trên các linh hồn, và xin cho họ được nghỉ yên muôn đời. Amen.