Ngày 10/12/2014 – Thứ tư sau Chúa Nhật II Mùa Vọng
“Bạn có nghe thấy những gì tôi đang nghe không”?
Đó
là tên một bài hát Giáng Sinh khá phổ biến, đã được
viết thực sự như là một lời nguyện cầu cho hòa bình.
Vào tháng
Mười năm 1962, Hoa Kỳ và Liên Xô dường như đang ở
bên bờ vực chiến tranh hạt nhân vì cuộc khủng hoảng
tên lửa ở Cuba. Nhà soạn nhạc Noel Regney trên đường
cuốc bộ về nhà (ở New York), đã ghé thăm một người
bạn đang “theo dõi truyền thanh xem chúng ta có bị
xóa tên trên mặt đất này không”.
Ông nhớ
lại, đang khi đi đường “Tôi thấy hai bà mẹ với những
đứa con trong xe đẩy. Những đứa bé nhìn mọi người và
mỉm cười. Và, mọi sự trong tôi bỗng trở nên tuyệt
diệu”.
Trở về nhà,
Regney (một kháng chiến quân của Pháp vào thời Đệ
nhị thế chiến), bắt đầu viết lời cho một bài hát về
hòa bình. Ông nghĩ về những cánh đồng xanh của thiên
nhiên nước Pháp, những con cừu non vô tội, và sự an
bình của đêm Giáng Sinh đầu tiên.
Bản nhạc
“Bạn có nghe thấy những gì tôi đang nghe không?” (do
vợ ông viết nhạc), được đề cử là mặt B cho một bài
hát đang được dự đoán đứng nhất. Khi kế hoạch thu âm
bị hoãn, một công ty thu băng khác liền chọn bài của
Regney.\
Tung ra vào
cuối tháng 11 năm 1962, tất cả 250 ngàn đĩa được bán
sạch trong một tuần.
Noel Regney
mất vào ngày 25.11.2002 – gần 40 năm sau khi bài hát
được phổ biến khắp nơi. Ông được chôn cất tại Đền
thờ Đức Mẹ ở Ridgefield, Connecticut.
***
“Những
người cậy trông Ðức Chúa thì được thêm sức mạnh. Như
thể chim bằng, họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không
mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân” (Is 40,
25-31).
Bài đọc hôm
nay, là những lời ngôn sứ viết cho dân Chúa trong
thời gian lưu đầy tại Babylon. Những lời tiên tri
này được tìm thấy trong chương 40-55 của sách Isaia.
Những chương này của một ngôn sứ vô danh, sống trong
thời lưu đầy ở Babylon. Thường được gọi là Isaia thứ
hai.
Lời tiên
tri này được công bố 500 năm trước Thiên Chúa giáng
sinh. Khích lệ dân Israel, rằng một ngày kia, họ sẽ
thật sự thoát ra khỏi nơi lưu đầy để trở về quê
hương.
Tưởng tượng
sức mạnh nào, niềm hy vọng nào, niềm tin tưởng nào
giữ cho họ lạc quan chờ đến ngày giải thoát.
Nó giống
như được viết cho chúng ta hôm nay, niềm vui và hy
vọng to lớn về kết quả không mong đợi sẽ xảy ra
trong tương lai xa.
Tôi thường
mong chờ một sự đáp trả nhanh chóng bằng hy vọng,
bằng cầu nguyện.
Nhưng Mùa
Vọng là mùa tiến từng bước một và hướng đến một tiến
trình lâu dài.
Nếu như tôi
không mong đợi sự hồi đáp mau chóng, nếu như tôi
nhận ra người này gieo và người khác gặt - thì sự
tha thứ cho người khác không cần đáp trả mới có giá
trị. Vì thế, có thể những lời cầu xin dường như
không được trả lời, hoặc sự dịu dàng, an hòa và tình
yêu không được đáp lại.
Có thể phải
chờ đợi một thời gian, nhưng không lời cầu xin nào
không được đáp trả.
Không một
việc làm tốt nào mà không mang lại hoa trái tốt
lành.
Chúa đã bảo
chứng điều đó.
Hãy dành vài phút thinh lặng với Chúa.
Jos. Nguyễn Hùng Cường