Thứ sáu Tuần Thánh
NGHI THỨC AN TÁNG
Nghi thức an táng của Công giáo có 3 phần:
1. Canh thức: Đây là thời gian đau buồn. Chỉ có người chết mới có thể thực sự chuẩn bị cho chính mình. Cái chết của một người thân yêu, không ai có thể dự phần vào được, có một ý nghĩa tối hậu mà không ai có kinh nghiệm trước được. Canh thức là một diễn tiến đầu tiên sau cái chết, nhiều cảm xúc bày tỏ đau buồn, thương tiếc do cái chết mang lại. Đây là thời gian để nhìn lại tất cả những gì là mất mát, tiếc nhớ và là lúc để kể lại những câu chuyện tốt lành, những kỷ niệm ngọt ngào với nước mắt và nụ cười… và cầu nguyện cho người đã khuất.
2. Thánh lễ an táng: Đây là lúc hướng tới niềm tin sâu xa của một đời người và kết thúc bằng việc tin tưởng vào cuộc sống mai sau. Việc chết đi và sống lại của Chúa Giêsu được mừng kính (ngay giờ này) trong bí tích Thánh thể, và cái chết của người này đã tiếp nối với cái chết của Chúa. Những đau buồn không chỉ hướng đến những gì đã qua, mà phải tiến về phía trước: “Ta đến để anh em được sống và sống dồi dào” (Ga.10,10). Một vài khoảnh khắc trong thánh lễ an táng nói lên chiều sâu của chân lý đạo Công giáo.
3. Nghi thức an táng (ngoài nghĩa trang): Sau khi đã nhớ lại những kỷ niệm buồn vui, đã khóc cười với người đã chết, giờ là lúc để họ ra đi, không bao giờ trở lại nữa. Tuy rất khó khăn để chấp nhận việc chia ly ngay lúc này, nhưng Chúa đã gọi về, ta hãy nói lời vĩnh biệt và có một cái nhìn lạc quan hơn trong niềm tin tưởng vào Thiên Chúa.
***
Cũng trong bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ và nói: "Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy". Rồi Người cầm lấy chén, dâng lời tạ ơn, trao cho môn đệ và nói: "Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra cho muôn người được tha tội. Thầy bảo cho anh em biết: từ nay, Thầy không còn uống thứ sản phẩm này của cây nho, cho đến ngày Thầy cùng anh em uống thứ rượu mới trong Nước của Cha Thầy". (Mt 26,26-29)
Những đau khổ của Chúa Giêsu có thể làm chúng ta buồn phiền. Nhưng Thiên Chúa là Cha đã muốn Người Con duy nhất của Ngài phải trải qua những đau đớn, sỉ nhục này để cứu chuộc chúng ta.
Tội lỗi của tôi là một món nợ cần phải trả - nhưng tôi không trả được. Và Đức Giêsu đã trả cho tôi bằng việc chịu đựng những khổ đau và chết thay tôi. Chúa Cha giống như người chủ nợ, đã xem xét cẩn thận món nợ tôi đã vay vì tội lỗi.
Nhưng đó không phải là tất cả.
Mà là một nhu cầu của yêu thương. Một nghĩa cử của tình yêu trọn vẹn.
Đức Giêsu, một Thiên Chúa yêu con người tuyệt đối và tình yêu này đã gánh chịu những khổ đau của loài người. Những đớn đau Chúa chịu cho thấy tình Ngài yêu thương con người đã bắt nguồn từ lòng yêu mến Thiên Chúa.
Tình yêu – chứ không phải khổ đau – là điều quan trọng.
Dành vài phút thinh lặng với Chúa.
Jos. Nguyễn Hùng Cường |