Vài phút thinh lặng
Chúa Nhật XXII Thường Niên – Năm A
BỎ MÌNH MỚI VÁC THẬP GIÁ ĐƯỢC
"Đức Giê-su nói với các môn đệ: Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy.” (Mt 16,24-25)
Đoạn Tin Mừng trên cho ta thấy điều kiện để theo Chúa rất rõ. Trên hết, phải từ bỏ chính mình.
Từ bỏ chính mình là không chiều cái thân ưa dễ dãi, thích hưởng thụ.
Từ bỏ chính mình là không quá lo tích cóp của cải, không thể giũ ra mà đi phụng thờ Thiên Chúa. Không thể vừa có cả thiên đàng lẫn thế gian đâu!
Từ bỏ chính mình đôi khi là những chuyện rất nhỏ:
là hy sinh một chầu nhậu để đi dự lễ.
là dời khỏi phòng máy lạnh để đi thăm một người thân đang nằm viện.
là chấp nhận một chút thiệt thòi để gìn giữ an hòa.
là hay nhịn chớ hờn giận, là không chấp lời...
Vác thập giá của mình theo Chúa, chứ không tránh né. Không nhờ ai hoặc bắt ai phải vác thập giá của mình.
Vác thập giá mình là vui lòng đón nhận bất kỳ thập giá nào Chúa gửi đến, chứ không phải theo ý riêng mình.
Không vác một phần. Không lựa chọn vác phần mình thích. Sự khó để cho người khác.
Không có cuộc sống nào mà không có thập giá, đau khổ. Nghĩa là không thể theo Chúa mà không có hy sinh!
Không thể tìm kiếm Chúa Giêsu không có Thập giá. Nếu ta cố tìm một Đức Giêsu không có thập giá, ta sẽ gặp Thập giá mà không có Đức Giêsu. Thì chẳng còn ý nghĩa gì!
Chúa Giêsu đã từ bỏ chính mình, vâng phục chết trên Thập giá, rồi mới được tôn vinh.
Đâu là những điều tôi cần từ bỏ lúc này?
Những thập giá của tôi hiện nay là gì?
Tôi chấp nhận thập giá hay tìm cách chối từ?
Dành vài phút thinh lặng với Chúa.
Jos. Nguyễn Hùng Cường |